Thầy Alois
2020 Luôn luôn di chuyển, không quên cội nguồn“Những Gợi ý năm 2020”PDF format:Vào tháng Chín vừa qua, chúng ta đã tổ chức “Cuộc Hành hương của Tín thác Trên Trái đất” tại thành phố Cape Town. Nam Phi là một đất nước tuyệt vời và xinh đẹp; 25 năm trước, nơi đây đã cho thế giới thấy sức mạnh của cuộc biểu tình chống lại phân biệt chủng tộc và sự chuyển đổi phi bạo lực, mặc dù ngày nay đất nước này vẫn còn nhiều vết sẹo bởi sự chia rẽ sâu sắc giữa các nhóm sắc tộc. Trong bối cảnh này, việc 1.000 gia đình đã mở cửa chào đón những người tham gia đã là một dấu chỉ. Những người trẻ này gặp gỡ các Kitô hữu từ các nhóm sắc tộc hoặc giáo phái khác nhau. Giống như họ, chúng ta có thể tìm thấy sự can đảm để đi về phía người khác và chào đón nhau, tại bất cứ nơi nào chúng ta sống! Hãy lên đường! Đó là lời mời gọi cho thời đại của chúng ta. Không để sự chán nản chiếm lấy chúng ta, mà thay vào đó hãy làm sáng tỏ những dấu chỉ của cuộc sống mới, điềm báo về một tương lai, xung quanh chúng ta. Chúng ta hãy chú ý đến các sáng kiến mới, ngay cả khi chúng không được định hình một cách chuẩn xác và thường mang tính tạm thời: chúng ta vượt qua những khó khăn đó bằng cách cứ tiến bước. Nhân Cuộc Gặp gỡ Châu Âu vừa qua ở Wrocław, tôi đã chọn ra chủ đề cho “Những Gợi Ý Năm 2020”, một cụm từ lấy cảm hứng từ cuộc sống của một người phụ nữ Ba Lan, Urszula Ledochowska—một vị thánh trong số các chứng tá của Chúa Kitô và một công dân Châu Âu đi trước thời đại mình. Nói về cuộc sống của cô ấy, có người nói rằng: “Luôn luôn di chuyển, không quên cội nguồn”. Ba mươi năm trước, chúng tôi đã đến Wrocław, vào tháng 12 năm 1989, Ba Lan đã tổ chức Cuộc Gặp gỡ Châu Âu đầu tiên ở phía đông của “Bức màn sắt”. Khi Bức tường Berlin đang sụp đổ, lòng nhiệt huyết cho sự tự do mới lấp đầy mọi người. Kể từ đó, thế giới đã thay đổi: Tôi rất tự tin rằng thế hệ trẻ sẽ mở ra những con đường tự do và công lý khác cho thời đại chúng ta. Trong cuộc sống và trong đức tin, chúng ta là những người hành hương, đôi khi còn là những người xa lạ trên trái đất. Trong cả thời gian thử thách hay vui mừng, chúng ta hãy nhớ rằng Thiên Chúa luôn tín trung và mời gọi chúng ta kiên trì trong các cam kết của mình; Thiên Chúa đã chuẩn bị một tương lai của hòa bình. Thầy Alois Chứng minh Sự thật Năm 2019, Cộng đoàn Taizé của chúng tôi đã trải qua một giai đoạn khó khăn để xác định và làm việc dựa trên sự thật liên quan đến các cáo buộc tấn công tình dục liên quan đến các anh em. Để tiếp tục đi trên con đường tín thác này, chúng tôi mong muốn mọi thứ sẽ được đưa ra ánh sáng và để mọi người được lên tiếng. Xin đọc thêm thông tin tại www.taize.fr/protection [http://www.taize.fr/protection] 1. Luôn luôn di chuyển ... sẵn sàng để lên đường một lần nữa
Bằng niềm tin, chúng ta đáp lại lời kêu mời lên đường, hãy nhớ rằng một khởi đầu mới là điều luôn luôn có thể thực hiện, cho dù mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp hay chúng ta phải đối mặt với những khó khăn dường như không thể vượt qua. Trong những chương đầu tiên của Kinh Thánh, chúng ta bắt gặp một người đàn ông, Ápraham, được kêu gọi bỏ lại mọi thứ phía sau và lên đường mà không biết mình sẽ đi đâu. Vợ ông là Sara và ông trở thành những người lữ khách, những kẻ hành hương, được thúc đẩy bởi niềm tin rằng Chúa sẽ dẫn lối cho họ. Khi họ đến vùng đất mới mà Chúa ban cho họ, Ápraham và Sara đã ở trong lều, sống tại một vùng đất xa lạ. Nhưng cuối cùng, những thử thách của họ đã trở thành ân phúc: Ápraham và Sara đã khám phá ra những gì họ không bao giờ có thể tìm thấy khi ở quê nhà. Nét đặc trưng của Kinh Thánh được diễn tả bằng đặc tính này: lên đường và hướng tới một tương lai được Thiên Chúa chuẩn bị sẵn. Con đường này có thể đầy những cạm bẫy—như khi dân Chúa rời khỏi Ai Cập, họ đã lang thang trong suốt bốn mươi năm. Và cũng chính Thiên Chúa trở thành người hành hương bằng cách dẫn dắt và đi cùng với dân Ngài: “Này Ta ở với ngươi; ngươi đi bất cứ nơi nào, Ta sẽ giữ gìn ngươi.” (Sáng thế 28, 15). Bằng cách hướng dẫn dân Ngài đi qua vùng hoang vắng, Thiên Chúa dạy họ lắng nghe tiếng nói của Ngài và mở ra những khả năng không ngờ trước họ.
2. Luôn luôn di chuyển… hiện diện đầy đủ với những người xung quanh chúng ta
Chúa Giêsu coi mình là một người hành hương, người mà “không có chỗ tựa đầu” (Matthêô 8, 20). Người lên đường để loan báo tin mừng này: Thiên Chúa đã đến gần; Thiên Chúa đang hành động để thay đổi thế giới. Và Thiên Chúa lần lượt mời chúng ta tham gia vào dự án đổi mới này cho gia đình nhân loại. Bằng chính cuộc đời mình, Chúa Giêsu Kitô đã chỉ cho chúng ta nơi bắt đầu: bằng cách chú ý đến những người thấp kém và dễ bị tổn thương nhất. Nếu Chúa Giêsu có thể chú ý đến người khác như vậy, đó là bởi Người đã được neo mình sâu vào Thiên Chúa. Trong mọi khoảnh khắc của cuộc đời, Người để chính mình được Chúa Thánh Thần dẫn dắt. Khi đến thế giới này, Đức Kitô đã kết hợp bản tính con người với chúng ta một cách hoàn hảo. Bằng cái chết trên thập giá, Người đã chịu đau khổ đến cùng và biểu lộ lòng trung thành tuyệt đối của mình với Thiên Chúa và với chúng ta. Nhờ sự phục sinh của mình, Chúa Kitô đã trở thành chứng nhân cho sự khởi đầu mới mà Thiên Chúa ban cho loài người trong tình yêu của Ngài. Trong sự mất mát khi đối mặt với quá nhiều bạo lực và nhục nhã, nhiều người cảm thấy xa lạ trên trái đất này. Khi theo Chúa Kitô, các Kitô hữu đặt niềm tin vào Thiên Chúa, điều này khiến họ không chìm đắm vào sự thờ ơ mà phải nắm bắt thực tế, cam kết và liên đới với người khác. Vào thế kỷ thứ hai, một bức thư của một tác giả vô danh đã nói về các Kitô hữu như sau: Họ đã ở quê hương mình, nhưng tất cả đều sống như những lữ khách. Mọi miền đất lạ đều là quê hương, mọi quê hương đều là đất lạ. (Thư gửi Diognetus)
3. Luôn luôn di chuyển… cùng với những người lưu vong
Trên khắp thế giới, phụ nữ, đàn ông và trẻ em buộc phải rời bỏ quê hương hoặc phải quyết định đi nơi khác để tìm tương lai. Động lực của họ mạnh hơn tất cả các rào cản hiện lên trước mắt họ. Chúng ta đều muốn bảo tồn bản sắc văn hóa của mình, nhưng lại không chào đón người khác là một trong những món quà đẹp nhất của nhân loại sao? Lẽ đương nhiên, sự xuất hiện của người ngoại quốc làm nảy sinh những câu hỏi phức tạp. Dòng người di cư phải được quản lý đúng cách, nhưng mặc dù có thể tạo ra khó khăn, nhưng đây cũng có thể là một cơ hội. Điều này cũng có thể xảy ra trong cùng một thành phố, cùng một khu phố hoặc cùng một ngôi làng, mọi người vẫn còn xa lạ với nhau, đôi khi qua nhiều thế hệ. Và có thể có những hiểu lầm sâu sắc ngay cả trong số những người có cùng văn hóa. Vậy chúng ta có thể cố gắng gặp những người không có cùng những thuận lợi hoặc niềm tin như chúng ta không? Bằng cách hướng tới những người khác, cho dù họ đến từ xa hay sống bên cạnh chúng ta mà không biết chúng ta, chúng ta chắc chắn sẽ có thể hiểu rõ hơn rằng họ suy nghĩ khác với chúng ta.
4. Luôn luôn di chuyển… là một phần của toàn bộ tạo hóa
Khi đối mặt với những hiểm họa to lớn đe dọa hành tinh kỳ diệu của chúng ta, nhiều người cảm thấy bất lực hoặc nản lòng. Và trong thời gian tới, những thảm họa liên quan đến khí hậu sẽ khiến ngày càng nhiều người rời bỏ nhà cửa. Nhưng đức tin mời gọi chúng ta chống lại chủ nghĩa định mệnh và thống khổ. Khi bắt đầu Kinh Thánh, chúng ta thấy rằng: “Đức Chúa là Thiên Chúa đem con người đặt vào vườn Êđen, để cày cấy và canh giữ đất đai”. (Sáng thế 2, 15). Qua câu chuyện đầy chất thơ này, Kinh Thánh nhấn mạnh rằng, trong công việc sáng tạo của Thiên Chúa, chúng ta nhận được một trách nhiệm đặc biệt, đó là chăm sóc trái đất và bảo tồn nó. Tái khám phá rằng chúng ta là một phần không thể thiếu của Công trình Tạo dựng làm cho cuộc sống của chúng ta trở nên con người hơn. Trái đất của chúng ta là một món quà quý giá từ Đấng Tạo Hóa mà chúng ta có thể nhận được với lòng biết ơn và niềm vui. Trái đất là ngôi nhà chung của chúng ta và Thiên Chúa kêu gọi chúng ta chăm sóc nó vì lợi ích của tất cả các sinh vật và của các thế hệ tương lai. Chúng ta thấy hàng loạt các sáng kiến mọc lên trước sự thay đổi mạnh mẽ của khí hậu. Chúng đang ngày càng ảnh hưởng đến ý thức tập thể. Tất nhiên, giới hạn bản thân mình vào những hành động của cá nhân là chưa đủ. Nhưng đó là điều kiện không thể thiếu để thay đổi.
5. Luôn luôn di chuyển… luôn luôn kết hiệp mật thiết
Giống như “là ngoại kiều, là lữ khách trên mặt đất” (Hípri 11, 13), chúng ta cần tìm một nơi mà chúng ta neo đậu bên trong để có thể là chính mình. Phải chăng việc neo đậu này diễn ra trong những lời nguyện cầu, trong đối thoại thân tình với Chúa Kitô? Thật đúng là niềm tin của chúng ta vào Chúa Kitô có thể rất mong manh. Nhưng chúng ta có thể tìm thấy trong Giáo hội một cộng đồng nơi chúng ta có thể tin tưởng nhau, chia sẻ những nghi ngờ, những câu hỏi và hỗ trợ lẫn nhau trong quá trình tìm kiếm không? Không ngừng quay lại với sự hiệp thông này với Thiên Chúa cho chúng ta sự tự do tuyệt vời. Bằng tình yêu của mình, Thiên Chúa muốn đưa chúng ta ra khỏi các phương cách phục vụ cá nhân và tập thể, giúp chúng ta buông bỏ những gì cản trở bước đi của chúng ta. Làm thế nào chúng ta có thể luôn luôn di chuyển mà không bao giờ quên đi cội nguồn? Có thể bằng cách để cho niềm tin tăng lên trong chúng ta rằng Nước Thiên Chúa đã bắt đầu trỗi lên trong chúng ta và giữa chúng ta? Vâng, có một nơi mà trái tim chúng ta có thể nghỉ ngơi. Đó là một loại trọng tâm ngay bên trong mà Chúa Giêsu nói với chúng ta, “Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng” (Matthêô 11, 29)
Và Chúa Thánh Thần, hơi thở của sự tốt lành, sẽ dẫn chúng ta đi,
ngay cả trong đêm tối của chúng ta…
[1] [1] Hình ảnh: Cédric Nisi “Những Gợi ý năm 2020” bằng những ngôn ngữ khác. |