TAIZÉ

Một thoáng lịch sử

Khởi đầu

 

Mọi việc bắt đầu từ năm 1940, Thầy Roger khi ấy tròn 25 tuổi, quyết định rời Thụy Sĩ nơi Thầy được sinh ra để đến sinh sống tại Pháp, quê mẹ của Thầy. Trong những năm bị cơn bệnh lao hành hạ, phải liên tục nghỉ dưỡng, Thầy luôn bị thôi thúc trong quyết tâm thành lập một cộng đoàn.

Đầu Thế chiến thứ 2, không để mất thêm thời gian, Thầy quyết định đến giúp đỡ, hỗ trợ mọi người qua cơn thử thách này – một việc làm ý nghĩa mà bà của Thầy cũng đã thực hiện trong những năm Thế chiến thứ 1. Thầy dừng lại và bắt đầu công việc của mình ở những ngôi làng nhỏ của Taizé, nơi giáp ranh với biên giới phân chia nước Pháp làm đôi: nó trở thành nơi trú ẩn cho những người tị nạn chạy trốn khỏi cuộc chiến. Bạn bè từ Lyon bắt đầu chuyền tay nhau địa chỉ của Taizé cho tất cả những ai cần một nơi trú chân an toàn.

Tại Taizé, nhờ những khoản tiền vay khiêm tốn, Thầy Roger đã mua được một căn nhà ở khá xa từ lâu không có người ở. Thầy cũng nhờ cậy một người chị em của mình là Genevieve đến giúp đỡ và hỗ trợ về các công việc y tế. Trong số những người tị nạn tại đây cũng có cả người Do Thái.

Nguồn lương thực ở đây rất hạn chế, không có nước ngọt nên họ phải ra các thị trấn tìm nước uống. Thức ăn thì cũng rất đơn sơ, chủ yếu là súp được làm từ bột ngô giá rẻ mua tại các nhà máy gần đó. Xa khỏi vùng trú ẩn, Thầy Roger thường cầu nguyện một mình, hoặc đi thật xa vào rừng để hát để không làm những người dân tị nạn, kể cả những người Do Thái không thấy phiền hà. Genevieve khuyên mọi người rằng nếu muốn, họ tốt nhất nên cầu nguyện một mình trong phòng.

Cha mẹ của Thầy Roger biết rằng con trai và con gái mình đang sống trong vùng nguy hiểm nên đã nhờ cậy một người bạn Pháp giúp họ trông nom hai con. Mùa thu năm 1942, người Pháp này báo với Thầy rằng những hoạt động của họ tại Taizé có thể bị phát hiện và mọi người cần phải di tản đi. Vì thế mà từ đó cho đến hết Thế chiến thứ 2, Thầy Roger sống tại Geneva – nơi Thầy sống cùng các tu sĩ đầu tiên. Và họ trở lại Taizé vào năm 1944.

JPEG - 10.1 kb

Sự cam kết phục vụ của các tu sĩ đầu tiên

Năm 1945, một luật sư trẻ trong vùng quyết định thành lập một nhóm tập hợp những trẻ em bị mồ côi cha mẹ trong chiến tranh. Ông đề nghị các thầy nhận nuôi các em tại Taizé. Tuy nhiên, một dòng tu nam không thể đảm nhận việc nuôi trẻ nhỏ, vì thế Thầy Roger lại một lần nữa nhờ Genevieve trở lại để nhận nuôi những đứa trẻ này. Và vào những ngày Chúa Nhật, các thầy cũng chào đón các tù nhân Đức, những người bị giam giữ trong một trại giam gần Taizé.

Dần dà, có thêm nhiều người đàn ông trẻ tìm đến nhóm tu sĩ ban đầu và vào ngày lễ Phục sinh năm 1949, đã có 7 người trong số họ cam kết cùng nhau sống đời độc thân tận hiến trong điều kiện sống giản dị nhất.

Trong một lần tĩnh tâm dài mùa đông những năm 1952-1953, người sáng lập cộng đoàn đã viết cuốn “Những điều luật của Taizé” nhằm chia sẻ cùng các tu sĩ khác “những điều thiết yếu giúp khả thi hóa đời sống cộng đồng”

Cập nhật ngày: 2, Tháng Hai 2010